Mới đây, ở Thạch Gia Trang (Hà Bắc, Trung Quốc), một cậu bé 10 tuổi đã được tìm thấy sau gần 1 ngày đi mất tích. Song chuyện không chỉ có thế…
Chuyện xảy ra vào ngày 16/12 vừa qua. Đúng hôm thứ 7, nhưng cậu bé vẫn chưa được nghỉ ngơi, bố mẹ đăng ký cho em lớp học phụ đạo.
Theo thường lệ, hơn 16 giờ chiều, cậu bé sẽ tan lớp học vẽ, sau đó về nhà làm bài tập. Thế nhưng mẹ ở nhà chờ mãi vẫn không thấy con về, nên đã đến lớp học vẽ kiểm tra. Song giáo viên dạy vẽ lại nói lớp đã kết thúc từ lâu. Mẹ hỏi các bạn cùng lớp hay chơi với con, nhưng các em đều nói không thấy bạn đâu.
Trời dần tối, bên ngoài lạnh lẽo âm 16 độ C. Tan học không về nhà, cũng không chơi đùa với bạn, thì có thể đi đâu?
Mẹ vội vàng báo cảnh sát, nhờ họ kiểm tra các camera ở khu vực xung quanh. Nhờ đó mới xác nhận rằng vào lúc 16h30, cậu bé bước ra từ lớp dạy vẽ. Nhưng em không đi về nhà, mà chơi đùa một mình trong khuôn viên của khu chung cư. Đến 18h38, em lại ra khỏi khu chung cư, sau đó đã mất dấu.
Bố mẹ cậu bé sợ hãi cực độ, không dám nghĩ đến chuyện tồi tệ nhất sẽ xảy ra với con mình.
Khoảng 22h cùng ngày, gia đình và họ hàng, cùng đội cứu hộ, chia nhau tìm kiếm cậu bé.
Từ thông báo tìm kiếm trẻ lạc của đồn cảnh sát địa phương mới biết: Cậu bé họ Dương, 10 tuổi. Khi đi lạc, em mặc áo khoác dày màu đỏ. Em sống ở quận Trường An, thuộc thành phố Thạch Gia Trang.
Theo đó, cảnh sát kêu gọi người dân sống trong khu vực quận Trường An dành chút ít thời gian để giúp đỡ gia đình. Nếu có bất kỳ thông tin nào, hãy lập tức thông báo đến đường dây nóng.
Đêm hôm đó, ngoài lực lượng cảnh sát và cứu hộ, còn có thêm hơn 200 người dân sống cùng chung cư tham gia đội tìm kiếm cậu bé đi lạc.
Ngoài trời âm 16 độ C, gió thổi lạnh thấu xương. Đội trưởng đội cứu hộ nói: “Những nơi có thể tìm đều đã tìm hết, nhưng vẫn không thấy người đâu”.
Ngay trong lúc mọi người tuyệt vọng nhất, một tin vui truyền đến. Tiếng gọi to vang lên: “Tìm thấy đứa bé rồi!”.
7h sáng hôm sau (tức ngày 17/12), cậu bé được tìm thấy dưới ban công của một ngôi nhà bên cạnh khu chung cư. Lúc đó, má và mũi em đỏ bừng vì lạnh, người run rẩy ôm chân co ro. Tuy nhiên, ý thức em vẫn rõ ràng.
Đội cứu hộ lập tức đưa cậu bé đến bệnh viện. May mắn thay, em chỉ hơi mất sức vì lạnh và không nguy hiểm đến tính mạnh.
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm khi thấy đứa bé vẫn an toàn. Vậy tại sao lại lại không về nhà, lại đi lang thang trong trời lạnh như vậy?
Sau khi lựa lời hỏi han, đội cứu hộ mới biết em không về nhà là vì không muốn đối mặt với bố mẹ.
“Cháu không muốn về nhà ạ. Bố mẹ bắt cháu học nhiều môn nên cháu không muốn về căn nhà ấy”, cậu bé nói.
Câu nói của em khiến bố mẹ và những người có mặt đều không khỏi nặng lòng suy nghĩ.
“Cháu học rất giỏi nhưng gia đình đã khiến cháu bị áp lực quá lớn. Đăng ký đủ môn học thêm như mỹ thuật, toán học, đàn piano… Các lớp học phụ đạo quá nhiều. Gia đình muốn con hóa rồng, nhưng không ngờ lại tạo cho con cái bóng tâm lý quá lớn”, đội trưởng đội cứu hộ nói.
Câu chuyện tìm kiếm trẻ lạc vốn có thể kết thúc trong vui mừng, nhưng lại mở ra một vấn đề nan giải khác. Liệu cậu bé này có còn làm những điều dại dột khác để trốn tránh áp lực từ bố mẹ? Ông bố bà mẹ này có suy ngẫm lại cách họ đã khiến con mình nảy sinh nhiều suy nghĩ tiêu cực hay không?
Tạm thời chưa biết câu trả lời ra sao, nhưng trước mắt có thể thấy, cậu bé 10 tuổi này đã bị bố mẹ ép đến mức thà rằng chịu lạnh ngoài đường, chứ không muốn về nhà.
Theo Trung Hạ (Phụ Nữ Mới)